Cảm ơn & Biết ơn

Gần đây, “biết ơn” được dùng một cách phổ biến, đến nỗi mà nhiều người gay gắt – cảm ơn là được rồi, biết ơn làm cái gì. Có những người băn khoăn khi nhận được từ “biết ơn”.

“Biết ơn” đang là một trào lưu. Dùng “trào lưu” là vì người nói không hiểu được “Biết ơn” thực sự như nào. Họ thấy thầy họ nói, họ thấy người xung quanh nói, họ thấy họ cũng “cao cả” khi nói biết ơn. Chắc họ thấy hay quá, ý nghĩa quá. Phải là biết ơn chứ sao lại chỉ là cảm ơn.

Cái giây phút họ ngộ ra biết ơn ấy rất vi diệu. Họ bắt đầu dùng biết ơn. Nhưng sau đó, họ vô tình làm biến chất từ biết ơn, họ bắt đầu dùng như một thói quen vô thức. Cứ mở miệng, tay gõ là “biết ơn” mà quên đi ý nghĩa thực sự của biết ơn. Khi này, “biết ơn” chẳng khác nào một từ “ok”, “tao biết (tao biết mày đã comment rồi)”…

Cảm ơn – là ý thức về lợi ích nhận được.

Biết ơn là đánh giá cao lợi ích nhận được.

Người ta nói: “Lời cảm ơn” và “Lòng biết ơn”.

Nghĩa là cảm ơn mang hình thức, là lời nói nhẹ nhàng mà thôi. Cảm ơn mang tính chất xã giao, thuận miệng mà nói, thuận miệng đáp trả một hành vi nào đó.

Lòng biết ơn là bản thân mình cảm nhận được hành vi đó, sự kiện đó mang lại cho bản thân mình lợi ích rõ ràng, một sự chuyển hóa bên trong mình. Mình ý thức được nó trong tâm thức. Bởi vậy lòng biết ơn đi kèm với sự tĩnh lặng để cảm nhận, sự chậm rãi bày tỏ cho đối phương biết bạn đánh giá cao điều gì, bạn cảm kích điều gì, cái “lòng” sâu thẳm của bạn là gì. Ở đâu đó lòng biết ơn còn đi kèm một sự xúc động…

Vậy nên nếu bạn thực sự cảm nhận trong tâm, comment hay nói một cách chậm rãi, ghi nhận thực sự, đánh giá thì biết ơn là chính xác là điều bạn đang làm. Còn tay gõ, miệng nói theo thói quen thì chỉ đơn giản “biết ơn” = “ok

Thêm nữa, nói cũng phải tùy thời, tùy người, tùy hoàn cảnh. Nên nếu đối phương của bạn là một người đơn giản, thuần túy, chưa từng quen với việc được nói “biết ơn” thì từ “cảm ơn” của bạn cũng chính là “biết ơn”. Họ cũng cảm động lắm rồi. Ở họ có một điều gì đó đã biến đổi… Một từ cảm ơn lúc này bằng ngàn vạn từ biết ơn. Bạn tạo công đức vô lượng hơn hẳn việc bạn nói biết ơn mà họ ức chế. Bởi, bạn đã nghĩ về họ, cân nhắc đến họ, nói lời thích hợp, chạm tới cõi lòng của họ.

Cảm ơn các bạn đã đọc bài.

#HoangYen

Tối ưu hóa nguồn lực của bạn.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *