Lại nói về chuyên gia, coach, diễn giả…
Hồi mới đào tạo, chồng bảo: em phải ghi là chuyên gia thần số học, chuyên gia tư vấn sinh trắc vân tay… thì người ta mới tin, mới vào học, anh mới quảng cáo cho em được!
Mình bảo: em không thích!
– Sao em không nghe anh? Em làm thế làm sao anh giúp được? Anh không thể làm nổi!
– Vậy thì thôi, anh để em tự làm. Anh chỉ giới thiệu em là “người chia sẻ” Hoàng Yến, đừng giới thiệu em là “chuyên gia” hay “diễn giả”.
Và mình cũng làm thật – dù anh có giúp hay không.
Thật ra, mình cũng dao động nhiều lắm. Đã có lúc muốn thuận theo con đường mọi người đi nhưng nhìn lại tâm mình có gì đó cấn cấn. Mình thực sự không thoải mái. Mình tự nhìn lại, đặt câu hỏi bản thân mình lo sợ gì, muốn gì. Vậy là mình thôi không lăn tăn nữa. Mình quyết định tâm – mình chỉ là Hoàng Yến mà thôi.
Lần sau, khi làm với mình, anh tự động ghi “người chia sẻ” mà không có “chuyên gia”. Mình đã cảm ơn anh hiểu cho mình và mình tin vào quyết định của bản thân.
—-
Trong khóa học/buổi chia sẻ, có nhiều bạn gọi mình là “cô”. Và mình cũng nêu mình không coi mình là “cô giáo”, nếu anh chị quen miệng do gọi chồng mình là “thầy” và gọi mình là “cô” hay thích gọi vậy thì cứ gọi thôi. Mình không bám vào từ “cô giáo” để làm việc.
Rồi mình cũng giới thiệu bản thân mình là ai, kinh nghiệm thế nào. Mình bảo: giờ mình chưa nổi tiếng, chưa có thành tựu xuất sắc nên mình còn giới thiệu thế này để các bạn hiểu tư duy, cách làm việc và có niềm tin vào những gì mình chia sẻ. Sau này, mình sẽ không cần làm vậy – không cần phải nêu là “cô”, “chuyên gia”….
Không cần bất cứ một “cái nhãn” nào dán cho mình! Còn cần “nhãn” tự phong là còn sự không tự tin!
Mình là vậy đó.
Mình nỗ lực mỗi ngày.
Rồi sẽ đến ngày mình không phải nói gì cả – bạn vẫn biết về mình hoặc mình sẽ nói với bạn về mình theo một cách khác…
Ngày hôm nay, một ngày đặc biệt.
Bạn đặc biệt và tôi cũng đặc biệt – theo cách riêng của mỗi chúng ta.
Tối ưu hóa nguồn lực của bạn